Tối qua (26/3), trên tầng cao nhất của tòa nhà Lotte Hà Nội đã diễn ra một đêm nhạc đặc biệt mang tên Ngày trở về - kỉ niệm 23 năm thành lập ban nhạc Bức Tường.
Đây có lẽ là một trong những đêm nhạc độc đáo nhất tại Việt Nam, khi những thanh âm đầy nhiệt huyết, bão lửa của Rock lại được bùng cháy trên đỉnh cao 300 mét so với mặt đất, tạo nên những điều diệu kì không ai có thể ngờ tới.
Cảm giác ban đầu của các khán giả có mặt tại đêm nhạc là chút rợn ngợp khi lần đầu được đứng giữa không gian mênh mang, rộng lớn đến như vậy để nghe nhạc. Nhưng sau đó, ai ai cũng thấy bồi hồi vì biết rằng, mình đang được ở gần nhất với linh hồn Trần Lập – tượng đài của Rock Việt.
Chỉ đứng từ trên cao thế này, khán giả mới thấy hết cảnh nắng khuya lên đèn thắp sáng bừng cả bầu không gian rộng lớn phía dưới. Ánh sáng vàng bủa ra từ các khu nhà, đèn đường, đèn xe cộ lung linh như hàng nghìn ngọn nến đêm đang thổi vào đất trời một màu ảo ảnh của chốn mộng mơ. Và chính cái chốn mộng mơ này là nơi âm nhạc của Bức Tường đang được cất lên để thăng hoa một cách nhiệt huyết và lộng lẫy nhất.
Ca sĩ Dũng Joon là người mở màn đêm nhạc với ca khúc Tháng 12 – một sáng tác của Trần Lập và các thành viên Bức Tường. Tiếp sau đó là Triệu Lân với Ngày khác và Ngày hôm qua.
Các tiết mục này được trọn để chào mừng tất cả người hâm mộ đã dõi theo Bức Tường suốt những năm tháng qua. Vượt qua bao biến cố, thăng trầm trong cuộc đời, nhưng mọi người luôn giữ một tình yêu nồng nhiệt với Rock Việt, với Bức Tường, để ngày hôm nay vẫn quây quần bên nhau như một gia đình.
Tại nơi đây, tất cả chúng ta từ bốn phương trời, dù xa xôi thế nào cũng đã trở về với nhau, với Trần Lập và Bức Tường, cùng đứng bên nhau để say trong âm nhạc. Đó chính là NGÀY TRỞ VỀ.
Bay trong lời ca vượt giông tố
Sẽ phải là một ngọn lửa ấm ta ươm từ than nóng
Vẫn đượm trong tim dẫu cách xa
Cuối năm cùng đón chờ năm mới ngọt lành ban mai sẽ về
Nâng ly bên nhau trong tháng 12
Phải đến và chứng kiến từng khoảnh khắc trong đêm nhạc mới cảm nhận được kì tích mà Bức Tường đã làm được. Khán giả chẳng ai quen ai, nhưng đứng cùng nhau cũng là anh em rồi. Cứ mỗi khi nhạc vang lên, mọi người lại cùng nắm tay, khoác vai nhau để nhảy thật cuồng nhiệt, không phân biệt tuổi tác, giới tính.
Không ai kêu mệt hay bỏ cuộc giữa chừng. Suốt vài tiếng đồng hồng, mọi người vẫn đứng đó hát cùng nhau, nhảy cùng nhau, càng về cuối lại càng xung hơn. Thậm chí, khi MC Đinh Tiến Dũng tuyên bố kết thúc đêm nhạc, ai nấy cũng nuối tiếc, nhiều người còn kêu ban nhạc hãy hát tiếp đi.
Người ta yêu Bức Tường tới mức thuộc lòng tất cả những ca khúc được cất lên để hát theo. Có khán giả thậm chí còn nhắc Uyên Linh vì hát chưa đúng lời ca khúc Bông hồng thủy tinh. Nhạc của Bức Tường có lẽ đã trở thành đền đài bất hủ với người hâm mộ, nên họ trân trọng, nâng niu đến từng câu từng chữ.
Xúc động nhất có lẽ chính là khoảnh khắc ca khúc Ngày hôm qua được cất lên trong tiếng violin mở đầu. Ca sĩ không hát, toàn bộ sân khấu nhường lại cho khán giả. Mọi người cùng nắm tay nhau, đứng kề vai nhau để hòa chung giọng hát. Ai nấy cũng hồ hởi và hát trong sự mê mải.
Rồi có những lúc, cả không gian lặng đi như tờ, không một tiếng nhạc cụ, nhưng khán giả vẫn cứ hát. Chẳng ai biết vì sao mình lại hát, chỉ đơn giản vì họ muốn được hát, muốn được sống và say cùng nhạc, như chính thần tượng của họ - Trần Lập. Ánh mắt ai cũng long lanh lên những tia sáng của sự hồ hởi và đam mê.
Rất ít nghệ sĩ nào suốt 23 năm qua vẫn giữ được ngọn lửa đam mê trong lòng người hâm mộ lớn đến vậy. Đó chính là điều kì diệu Bức tường đã làm được.
Cùng với tiếng nhạc đang vang lên, cả rừng “sao” trên phố cũng đua nhau nở hoa lấp lánh, khiến người ta cứ ngỡ như đang ngắm dải ngân hà trôi là đà, bao bọc lấy toàn thể không gian quanh mình. Ai cũng nghĩ rằng, nhờ có Trần Lập, nhờ có Bức Tường mà thành phố hôm nay mới đẹp và lung linh đến vậy.
Ánh sáng rực rỡ trong những bài ca của Bức Tường như sa, như ùa vào tim khán giả, giống một chất nghiện khiến tâm hồn mỗi người đều trở nên nâng nâng và khoan khoái đến khó tả. Ngày trở về hôm nay quá đẹp, quá rực rỡ và thăng hoa.
Đặc biệt, khi ca sĩ Minh Trí cất cao giọng hát đầy nhiệt huyết trong ca khúc bất hủ Khám phá – toàn bộ sân khấu bỗng sáng rực lên đầy tráng lệ. Cảm giác của khán giả lúc này như được đứng trên đỉnh thế giới vậy, khi mà mọi ánh sáng tụ hội, bao bọc dưới chân mình, nâng mình lên những bậc cao nhất của vinh quang.
Trong số khán giả đến đây ngày hôm nay có khá nhiều người trung tuổi, nhưng ai ai cũng căng tràn nhiệt huyết và niềm đam mê với Bức Tường. Có những lúc, họ lặng người đi khi nghe những dòng tâm sự của các nghệ sĩ. Có những người đã khóc, nước mắt nhòe trên khóe mắt nhuốm màu thời gian của họ. Nhưng đến khi nhạc cất lên, họ lại quên tất cả mà cùng hòa vào làm một với tất cả mọi người.
Người hâm mộ của Trần Lập đã đi theo anh từ những năm tháng tuổi trẻ gian khó, khi còn là sinh viên chân ướt chân ráo bước vào giảng đường đại học. Họ lấy âm nhạc của anh làm điểm tựa tinh thần cho mình để bước đi cùng cuộc đời. Đến bây giờ, khi đã thành đạt và được đứng trên nấc thang danh vọng, họ lại trở về với anh ở nơi cao nhất này để cùng hát vang khúc khải hoàn của chiến thắng.
Khám phá thế gian này rực rỡ
Cuộc sống với bao la, còn bao điều muốn tìm.
Khám phá những con người quanh ta
Cùng những đỉnh cao xanh, để cuộc sống thêm tuyệt vời
Những ước vọng xưa cho ngày nay thêm khát khao bầu trời mênh mang ôi ngàn sao trong ánh mắt
Những ưóc vọng xưa cho ngày nay thêm khát khao ngàn trùng mênh mang ta cùng vươn lên mãi mãi
Ngoài âm nhạc sôi động, chương trình cũng dành ra những phút lắng đọng để tâm tình về quá khứ và hiện tại, về những kỉ niệm vui buồn của những tháng năm đã qua.
Từ những dòng tâm sự chân thành đó, người ta càng hiểu hơn về con người Trần Lập – một nghệ sĩ đã sống cả đời cho âm nhạc một cách chân thành và nhiệt huyết. Chính anh đã truyền cảm hứng về cái tôi thế hệ cho biết bao lớp trẻ thông qua âm nhạc, giúp họ được sống trọn vẹn tuổi thanh xuân của mình. Tuổi thanh xuân của anh đã qua nhưng âm nhạc của anh sẽ còn mãi với tuổi thanh xuân của thế hệ trẻ ngày nay và những năm về sau.
Cũng trong dòng tâm sự này, An Nguyên (con trai của thành viên Tuấn Hùng) đã cùng bạn thân của mình hát vang ca khúc Rock xuyên màn đêm. Được biết, đây là ca khúc kể về chính cuộc đời của Trần Lập, từ tuổi thơ tới lúc thành người đàn ông trường thành.
Tuấn Hùng từng nói rằng sẽ không để ai hát ca khúc này sau khi Trần Lập mất. Nhưng giờ đây, anh đã đồng ý cho con trai mình hát. Như vậy, NHỮNG CHUYẾN ĐI DÀI của Trần Lập và Bức Tường sẽ mãi được tiếp nối về sau, bởi những thế hệ kế cận đầy sức sống.
Trời đêm lặng và nhiều mây, lại không phải rằm, nhưng không hiểu sao trăng vẫn mọc và ngày một sáng hơn khi tiếng nhạc vang lên. Trăng dõi theo suốt chương trình từ đầu tới cuối, hớp trọn từng hơi thở và tiếng hò reo của khán giả. Khuôn trăng đầy đặn và sáng khiến người ta liên tưởng tới hình bóng Trần Lập.
15 chiếc đèn sân khấu cùng tụ hội và chiếu thẳng vào mặt trăng, như nấc thang bắc lên thiên đường đón Trần Lập về chung vui với mọi người. Nó biến tòa Lotte thành ngọn đuốc sáng rực của vinh quang.
Không biết mặt trăng ấy có phải Trần Lập không, nhưng đến gần cuối chương trình, khi những dòng tâm sự, hoài niệm cất lên cùng tiếng nhạc, trời đã đổ mưa lớt phớt. Mưa bủa lưới giăng kín không gian, nhưng không gắt mà nhẹ nhàng, chỉ vừa đủ để xoa dịu sự cuồng nhiệt của khán giả, khiến lòng người trở nên thanh mát hơn.
Từng hạt mưa chiếu qua ánh đèn lấp lánh như ánh kim tuyến được rắc từ trên trời xuống, tạo nên không gian vô cùng lãng mạn. Lúc đó, MC Đinh Tiến Dũng có nói: “Chắc anh Trần Lập đang cảm động quá mà rơi lệ đấy”. Rất nhiều người đã ngẩng mặt và đưa tay ra hứng từng hạt mưa. Mọi người muốn cảm ơn Trần Lập. Cảm ơn anh vì đã khóc trong ngày trở về này, để khán giả biết rằng, anh vẫn đang dõi theo Bức Tường và những thế hệ kế cận của Rock Việt.
No comments:
Post a Comment